Đàn ông khi mới yêu thì lúc nào ngọt xớt: “Em đúng là người phụ nữ tuyệt vời nhất, anh may mắn khi lấy được em”.
Vậy nhưng sau vài năm kết hôn thì đàn ông lại giở cái thói ”đứng núi này trông núi nọ”, lúc nào nhìn vợ người khác là ngưỡng mộ, còn về nhà chê trách vợ mình.
Đàn ông ạ, các anh lấy vợ thì thanh thơi, cơm có người nấu, quần áo có người giặt, nhà cửa có người lau dọn sạch sẽ. Chính vì vậy mà cách anh lúc nào trẻ đẹp, phong độ.
Nhưng đàn bà thì khác,, lúc nào cũng chỉ biết cắm mặt vào bếp, đi làm về là vội vàng về nhà để nấu nướng cho chồng con. Cứ thế bảo sao nhan sắc của đàn bà lại không đi xuống được cơ chứ.
Đàn ông lúc nào cũng chỉ biết trách vợ không ngọt ngào, không chú ý vẻ ngoài của mình, nhưng liệu các anh có chịu tự hỏi bản thân mình đã
Vợ người ta có xinh đẹp thì cũng nhờ chồng người ta quan tâm, chăm sóc và yêu thương. Chồng người ta khôn ngoan biết nịnh vợ, biết đầu tư cho vợ. Còn các anh suốt ngày làm khổ vợ, xem thường vợ thì cô ấy xinh đẹp sao cho nổi.
Lấy vợ về thì hãy sẵn sàng xắn tay áo lên mà phụ giúp vợ, đàn ông các anh bản lĩnh nhất là khi mặc tạp dề vào bếp nấu cơm cho vợ, rửa bát cho vợ. Chứ không phải bản lĩnh là suốt ngày chê bai vợ không bằng vợ người ta đâu.
Vợ là vợ, là duy nhất của mình, các anh không thương vợ là đang tự để cả thiên hạ cười vào mặt mình. Kể cả vợ người ta có xinh đẹp đến mấy thì cũng đâu đến lượt các anh hưởng. Quan trọng là có vợ thì lo yêu thương vợ đi kìa.