Người ta nói sinh ra là phụ nữ thì đã là một sự thiệt thòi. Lúc nào phải sống sao cho hài lòng, vừa ý với gia đình chồng.
Không những vậy với các bậc bố mẹ thì sinh con gái ra cũng vô cùng chua xót. Bao năm trời chăm sóc rồi cuối cùng lớn lên con gái mình lại trở thành ”con người ta”. Gả chồng cho con rồi lúc nào nơm nớp lo lắng không biết con mình có vất vả không, sống có hạnh phúc hay bị nhà chồng làm khó hay không?.
Lúc còn trẻ, phụ nữ ai cũng vì chữ yêu mà nghĩ rằng mình chỉ cần chồng rồi sẽ hạnh phúc, vì cha mẹ đâu thể đi bên cạnh mình mãi được. Đó là lý do họ sẵn sàng lấy chồng xa, mặc kệ lời khuyên nhủ của bố mẹ. Nhưng rồi chỉ sau vài năm kết hôn, bận rộn vất vả với chuyện con cái, gia đình chồng thì lúc nào phụ nữ thèm lắm được về nũng nịu với bố mẹ của mình.
Ngày xưa cứ tưởng lấy chồng thích về thăm bố mẹ là về. Nhưng nào đâu có như vậy, phụ nữ lấy chồng rồi như là khách ở nhà mẹ đẻ mà như ô sin ở nhà chồng. Nhiều gia đình chồng khó khăn còn bắt con dâu phải cắt đứt với bố mẹ đẻ.
Thế mới thấy năm nào còn mạnh miệng tuyên bố: Nhất định phải lấy người mình yêu, cho dù anh ấy có ở xa hay gần cũng không quan trọng”. Để rồi sau này phụ nữ sẽ phải hối hận khi mà nỗi nhớ cha mẹ nhiều vô kể nhưng lại chẳng thể về thăm.
(ảnh minh họa)
Phụ nữ đừng nghĩ có tấm chồng tốt là cả đời chẳng cần lo nghĩ gì nữa. Hôn nhân đâu thể nói trước được điều gì, trên đời này chỉ có cha mẹ yêu thương bạn vô điều kiện, yêu thương mà không cần đòi hỏi bạn phải báo đáp mà thôi.
Là phụ nữ, nếu lấy chồng thì nên lấy chồng gần để được ở cạnh bố mẹ, được bố mẹ đẻ chăm sóc và cũng có cơ hội chăm sóc lại đấng sinh thành. Đừng để đến khi giông bão ập đến, cuộc đời đẩy mình vào đường cùng thì mới thấm được cái niềm hạnh phúc khi lấy chồng gần.
Hãy nhớ cả xã hội này có thể đẩy ta hay nhấn chìm ta xuống đáy bùn thì chỉ có cha mẹ là người níu ta quay trở lại, vực ta đứng lên mà thôi. Là con gái, đừng dại lấy chồng xa để rồi cả đời khóc thầm…