” Cuộc Chiến Vượt Qua Căn Bệnh Ung Thư Cua Anh Dương và Con Trai “
Cậu bé Lê Văn Vượng, 14 tuổi, sống cùng bố tại nhà số 6, ngõ 95, đường Phan Cảnh Quang, phường Hà Huy Tập, thành phố Vinh, Nghệ An, đang phải đối mặt với thử thách khủng khiếp nhất của cuộc đời mình: căn bệnh ung thư U lympho. Mẹ của Vượng không còn bên cạnh để chia sẻ gánh nặng, khiến nỗi đau của cậu và người cha càng thêm phần nghiệt ngã.
Kể từ khi phát hiện bệnh vào tháng 4/2022, cậu bé đã phải từ bỏ những ước mơ học tập, xa rời trường lớp và thầy cô, để đến Hà Nội chữa trị. Hành trình không chỉ là một cuộc chiến chống lại căn bệnh hiểm nghèo mà còn là một cuộc đấu tranh không ngừng nghỉ với chi phí điều trị khổng lồ.
Những khoảnh khắc giữa cha và con tại bệnh viện là một bức tranh đầy cảm xúc. Anh Dương, người cha đầy nghị lực, không thể kìm nổi những giọt nước mắt khi nhìn thấy mái tóc của con ngày một rụng dần. Dưới ánh đèn mờ của phòng bệnh, gương mặt anh không chỉ hiện rõ nỗi lo lắng về tình trạng sức khỏe của con mà còn những dấu vết của sự mệt mỏi và căng thẳng khi phải đối mặt với áp lực tài chính. Mỗi cái vuốt tóc, mỗi cái ôm, mỗi giọt nước mắt là một phần của tình yêu và sự lo lắng mà anh dành cho cậu con trai bé nhỏ, người đã phải chịu đựng quá nhiều trong cuộc đời ngắn ngủi của mình.
Anh Dương và con trai phải thuê nhà trọ bên ngoài.
Theo chia sẻ của anh Dương, những dấu hiệu đầu tiên của bệnh tật ở Vượng chỉ là những vệt sưng nhỏ ở cổ, tưởng chừng như là điều bình thường, nên anh đã tự mua thuốc về điều trị tại nhà. Khi tình trạng sưng ngày càng nặng hơn, anh mới đưa con đến bệnh viện tỉnh. Sau hai tuần điều trị tại đây, Vượng đã phải trải qua một cuộc phẫu thuật để rạch dẫn lưu viêm tấy và bóc hạch. Kết quả xét nghiệm cho thấy em bị mắc U lympho, và các bác sĩ đã quyết định chuyển em lên bệnh viện K cơ sở 3 Tân Triều để điều trị chuyên sâu.
Suốt nhiều tháng qua, Vượng và cha đã sống tại bệnh viện như một ngôi nhà thứ hai. Khối u trên cơ thể em ngày càng phát triển, xâm lấn vào tủy đến 15%. Để kiểm soát tình hình, các bác sĩ đã lên phác đồ điều trị với hóa chất để làm giảm vùng xâm lấn và ngăn chặn sự phát triển của bệnh. Những ngày truyền hóa chất là khoảng thời gian khó khăn nhất đối với Vượng và anh Dương. Vượng không thể ngủ và thường xuyên bị nôn mửa, khiến người cha càng thêm lo lắng và đau lòng.
Sau những đợt điều trị hóa chất, tóc của Vượng đã dần rụng.
Chi phí điều trị khổng lồ đã khiến gia đình anh Dương lâm vào tình cảnh khó khăn. Mỗi đợt điều trị kéo dài gần một tháng đã tiêu tốn toàn bộ tài sản mà anh tích lũy được. Mặc dù có bảo hiểm y tế, nhưng nhiều loại thuốc ngoài danh mục bảo hiểm vẫn phải tự chi trả, với chi phí lên đến gần 20 triệu đồng mỗi lần. Anh Dương chia sẻ: “Tôi không thể nhớ nổi cháu đã uống bao nhiêu loại thuốc, chỉ riêng thuốc hỗ trợ trị bệnh đã tốn 18.000 đồng/viên, chưa kể các loại thuốc bổ trợ khác.”
Để trang trải chi phí đi lại, viện phí và thuốc thang, anh Dương đã phải vay mượn khắp nơi. Gia đình không có nhà ở quê và phải thuê một căn phòng với giá 500.000 đồng/tháng. Kể từ khi Vượng được một tuổi rưỡi, gia đình đã rơi vào tình cảnh khốn khó khi công việc làm ăn thua lỗ và phá sản. Họ đã phải bán hết mọi tài sản quý giá, kể cả căn nhà cũ, để lo cho cuộc sống và điều trị cho em. Trong bối cảnh “gà trống nuôi con,” gánh nặng cơm áo gạo tiền dồn hết lên đôi vai người cha tần tảo, tạo nên một bức tranh đầy cảm động về tình yêu thương và sự hy sinh của người cha dành cho con.
Theo chia sẻ của anh Dương, vợ anh đã rời bỏ gia đình từ khi Vượng còn rất nhỏ. Anh Dương tâm sự: “Tôi không biết vợ đi đâu, tìm kiếm cũng không thấy. Mười mấy năm nay, tôi chưa từng gặp lại bà ấy.”
hình em Lê Văn Vượng và bố ở bệnh viện