Bố mẹ đều sang Campuchia xuất khẩu lao động gửi nhờ tôi là bác ruột chăm sóc 2 đứa trẻ. Mỗi tháng em trai gửi về 10 triệu để tôi lo cho 2 đứa nhưng tôi chỉ tiêu hết 3 triệu, số còn lại lén cất đi. Bất ngờ, em trai về nước nhìn thấy 2 đứa con nó lập tức báo công an…
Năm nay tôi 42 tuổi, con gái đầu lớp 9, con gái thứ lớp 7 và con trai út lớp 3. Cách đây 9 năm, khi kinh tế vẫn còn rất khó khăn đối với 2 vợ chồng công chức chúng tôi. Vợ chồng lại vừa sinh thêm con thứ 3 nên cả hai đều bị kỉ luật. Cuộc sống gia đình chúng tôi thật sự lao đao.
Tôi bất lực tưởng chừng như chỉ ôm con mà chết đói. Nội ngoại cũng không khá giả để nương nhờ. Cực chẳng đã, tôi gửi con gái đầu cho vợ chồng anh chồng nuôi. Anh chị không có con nên rất hân hoan chào đón bé. Khi đó nó tròn 5 tuổi.
Con bé cũng hỏi thăm tôi rất hững hờ khiến tôi càng đau lòng. Nó lễ phép và khách sáo như người xa lạ (Ảnh minh họa)
Lúc đấy tôi nghĩ rất đơn giản, gởi bé nhà anh chị để bớt một miệng ăn mà bản thân nó cũng sung túc vì hai bác rất cưng chiều cháu, lại hiếm muộn nữa. Anh chị cũng bảo nếu khó khăn cứ gửi con vài năm rồi khi nào khá lên lại đón con về đoàn tụ, anh chị cũng không gây khó dễ hay ý kiến gì. Nhà anh chị chỉ cách nhà chúng tôi 2 tiếng ô tô, có nhớ thì đi thăm cũng gần